Phác Hổ có con bò già, Đàm Thanh Ca chỉ có đôi chân. Bởi vì đội ngũ có xe ngựa nên tốc độ không chậm. Những áo giáp binh ngẩng đầu đi đường, mặc kệ đi bao lâu không ai biểu hiện mệt mỏi. Chỉ có Đàm Thanh Ca, ngày đầu tiên còn miễn cưỡng chịu được, nhưng tới ngày thứ hai thì bắt đầu thỉnh thoảng dừng lại để nghỉ ngơi.
- Vì sao ngươi không ngồi xe ngựa?
Phác Hổ hỏi.
Đàm Thanh Ca ngẩng đầu nhìn thoáng qua một cỗ xe ngựa mở rèm xe cách đó không xa, bên trong là tiểu đương gia và mấy thiếu nữ đang cười nói cái gì đó. Nhìn từ chỗ này, tiểu đương gia lại có một nét đẹp riêng. Đàm Thanh Ca hơi do dự một lát rồi nói:
- Trên xe đều là con gái, ta là con trai đi lên chẳng phải là vô lễ sao?
- Vẫn còn xe ngựa trống mà!
Phác Hổ liếc nhìn y một cái, nói.
Đàm Thanh Ca há hốc miệng, do dự một lát cuối cùng gật đầu:
- Cũng được.
Vừa nói xong câu đó, chợt nghe một tràng cười như tiếng chuông truyền ra từ cỗ xe ngựa của Tiểu Đinh Điểm.
- Lúc Tiểu Phương Phương ở Phan Cố, ngay cả con thỏ cũng không dám giết. Mỗi lần biên quân đi ra ngoài làm nhiệm vụ, hắn đều trốn tránh. Các ngươi tiến vào Hồng Tụ Chiêu tương đối muộn, phần lớn là sau khi tới Trường An mới tiến vào, chỉ biết hắn là Tiểu Phương đại nhân nổi tiếng khắp thiên hạ, nào đâu biết rằng hắn từng là kẻ nhát gan nổi tiếng của thành Phan Cố!
Tiểu đương gia nói say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570332/chuong-699-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.