Đây là lần thứ mấy ly biệt người thân?
Trong đầu Phương Giải một mảnh hỗn loạn.
Rất nhiều Kiêu Kỵ Giáo đã chạy tới, giáp trụ màu đen áo choàng màu đỏ, bao quanh thôn nhỏ hoang tàn. Trần Hiếu Nho nhìn hai cỗ thi thể trên mặt đất, lại nhìn Đại tướng quân ngồi xổm xuống đất, khuôn mặt vặn vẹo, y đột nhiên cảm thấy trong lòng mình như có gì chặn lại chỉ muốn kêu gào lên.
Ngay cả y đều cảm thấy đau, huống chi là Phương Giải?
- Đại tướng quân…
Trần Hiếu Nho kêu một tiếng.
- Đưa… đưa Thương tướng quân trở về trước?
Y thử hỏi.
- Ta tự mình đi.
Phương Giải vịn tường đứng dậy, tay chân đều phát run.
Hắn chậm rãi đi tới, sau đó ôm thi thể đã lạnh như băng của Đại Khuyển lên.
Hắn ngẩng đầu, nhìn về phương bắc.
- Ung Châu mới là nhà của y, thành Bạch Thủy không phải.
Phương Giải thì thào một câu, sau đó bước nhanh về hướng bắc. Mà lúc này đây, Kỳ Lân mới chạy tới. Nhìn Phương Giải ôm thi thể đi về hướng bắc, Kỳ Lân gào lên một tiếng, quỳ phục xuống, đầu gối lún sâu vào trong đất bùn.
Nơi đây, cách Ung Châu không dưới ngàn dặm.
- Đại tướng quân, thành Bạch Thủy bên kia thì tính sao?
Trần Hiếu Nho ở phía sau hô.
Không có tiếng trả lời.
…
…
Đồ Hồn Đa Biệt đứng ở cửa thành Bạch Thủy, bỗng nhiên có một cảm giác rất đắc ý. Trước đo vài ngày y mang theo trăm vạn người Hột công phá từng tòa thành trì của người Hán, y cũng đắc ý như vậy. Hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570320/chuong-690-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.