Khí hậu ở Nam Cương thoải mái hơn Phan Cố Tây Bắc rất nhiều. Tây Bắc giá lạnh, Tây Nam ấm áp. Tuy nhiên khó khăn lớn nhất của thành Bạch Thủy chính là lúc khí trời nóng bức, rắn, chuột, kiến, côn trùng bắt đầu xâm lấn. Hơn nữa người Hột rất giỏi dùng độc, binh lính phải từng giây từng phút đề phòng người Hột tính kế.
Đứng trên tường thành Bạch Thủy, Phương Giải nhìn khu rừng rậm một hồi lâu.
Hiện tại hắn phải suy tính rất nhiều chuyện. Hơn nữa hắn còn là một người phải chuẩn bị thật đầy đủ thì mới làm, cho nên càng thêm mệt mỏi.
- Kỳ Lân, ta hỏi ngươi một việc.
Phương Giải nhẹ giọng nói.
Kỳ Lân khôi ngô cường tráng đứng phía sau Phương Giải, vững trãi giống như một ngọn núi. Nghe thấy Phương Giải hỏi mình, y cười nói:
- Có chuyện gì?
- Thật lâu không hỏi qua tin tức của đám người Dạ Kiêu rồi. Từ lần trước nhờ bọn họ hỗ trợ tới Giang Nam bảo vệ Ngô Ẩn Ngọc, từ đó trở đi chưa từng gặp lại.
- Bọn họ…sống rất tốt.
Kỳ Lân hơi sửng sốt, sau đó cười khổ:
- Sau khi bọn họ từ Giang Nam trở về, ta và Đại Khuyển có gặp qua bọn họ một lần, uống một bữa rượu trong thành Trường An. Ta hỏi qua Dạ Kiêu về sau tính toán làm cái gì, y nói rằng việc bảo vệ người khác không tồi lắm, thu nhập cao, hơn nữa cũng quen rồi, cho nên y tính toán mở một tiêu cục. Y nói chỉ cần không gặp phải khách hàng như ngươi, y sẽ kiếm được bạc trắng. Y nói về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570316/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.