La Diệu biết bộ dáng của mình rất khó coi, khẳng định khó coi hơn chữ của Phương Giải. Nhưng y không thấy mình khó coi thế nào, bởi vì y không có thời gian soi gương.
Mà mấy chữ trên tờ giấy quả thực phá hủy tâm tình của y. Lúc đi vào thành, nhìn thấy binh lính Hắc Kỳ Quân tinh nhuệ dũng mãnh, y bắt đầu thu lại sự khinh thị với Phương Giải, rồi coi hắn là đối thủ. Lúc đi vào thư phòng tiến vào mật đạo, nhìn thấy sợi tơ mà Phương Giải bố trí, y bắt đầu coi trọng đối thủ này.
Nhưng mấy chữ này, thật quá khó nhìn.
Nội dung của nó, cũng thật quá đáng.
- Ngươi có biết là ta tới giết ngươi không?
La Diệu nhẹ nhàng tự nói một câu, sau đó lắc đầu.
Tòa mật thất này kỳ thực trống rỗng. Lúc Phương Giải tiến vào vốn tưởng rằng La Diệu chuẩn bị vài thứ gì đó trong mật thất để chiếm lấy thân thể của hắn. Nhưng sau khi đi vào, Phương Giải mới phát hiện trong này không có gì cả. Sau đó Phương Giải hiểu ra một điều, sở dĩ Đại Luân Minh Vương phải chiếm thân thể của Phật tử trong một mật thất ở Đại Luân Tự, không phải vì mật thất đó không có thứ gì đó không thể thiếu, mà là vì Đại Luân Minh Vương cần nuôi khí nghìn năm.
Mà trong thành Ung Châu, có khí ba mươi năm mà La Diệu nuôi.
Giờ trong tòa mật thất vốn trống rỗng này, có chín cái rương lớn.
La Diệu quen thuộc với Bình Thương Đạo, quen thuộc với Ung Châu, quen thuộc với tòa mật thất trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570290/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.