A Mạc Tát không thể lui được nữa.
Bà ta cúi đầu nhìn bàn tay do sâu tạo thành, sự sợ hãi trong mắt càng ngày càng đậm. Bà ta nâng hai tay lên, há miệng nhìn hai tay dần dần thu nhỏ. Đám sâu bắt đầu rơi xuống đất, tạo thành một đội quân bò ra ngoài cửa.
Ở cửa, đứng một nữ tử mặc váy dài.
Tang Táp Táp
- Tính toán nhiều như vậy, cuối cùng lại bỏ qua cô.
A Mạc Tát thở dài, nhìn cánh tay trụi lủi của mình, trong nháy mắt giống như quả bóng bị xì hơi, cả người mất đi sự sống. Bà ta chậm rãi ngồi xuống cái ghế bên cạnh, dường như quên cả đau đớn.
- Ta biết cô ở bên cạnh Phương Giải, nhưng lại quên dòng máu chảy trong người cô không chỉ là dòng máu của Tang Loạn, còn có dòng máu của Khúc Hân Lang Dã. Bà ấy như là sứ giả được ông trời phái xuống, thuộc về tự nhiên. Khó trách những con sâu độc mà ta bày trong sân lại không có bất kỳ tác dụng gì với Phương Giải. Khó trách vừa rồi Toản Địa Long mà ta triệu tập lại rời đi hết…Khúc Hân Lang Dã là độc nhất vô nhị. Ta không ngờ rằng ngàn năm sau, dòng máu của bà ấy lại sống lại trong người hậu nhân… thật là khó được.
- Người tính không bằng trời tính.
A Mạc Tát suy sụp ngồi xuống ghế, nhìn Phương Giải, lắc đầu nói:
- Ngươi thật quá may mắn. Tuy hiện tại ngươi có thực lực của người tu hành Cửu Phẩm, nhưng cổ thuật của ta muốn vây khốn ngươi cũng không tính là chuyện khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570275/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.