Dựa theo ước định của Ngô Nhất Đạo và Trì Hạo Niên, hết thảy chi phí của đại quân đều do địa phương cung cấp. Đây vốn là niềm vui ngoài ý muốn, bởi vì cho dù không có hai vị Tổng Đốc đại nhân tìm tới cửa, Phương Giải vẫn sẽ dẫn quân xuôi nam. Với Phương Giải mà nói, trận chiến này là điều phải làm. Không nói tới hắn cần gây dựng thanh danh cho Hắc Kỳ Quân, mà hắn còn có một lý do mà người khác nghe có thể sẽ thấy hắn giả dối, chính là làm quân nhân, tất nhiên phải bảo vệ biên cương cho dân chúng.
Đúng vậy, không phải vì quốc gia, mà là vì dân chúng.
Phương Giải không phải là một người Tùy điển hình, cũng không phải là người điển hình của thời đại này. Cho dù kiếp trước hắn không phải là quân nhân, nhưng khi hắn trở thành quân nhân, sứ mệnh phải bảo vệ dân chúng của quân nhân đã thấm sâu vào máu của hắn. Không phải do người khác truyền vào, mà là tự nhiên nó thế.
Khả năng này khiến người ta cảm thấy không hiểu và dối trá, nhưng Phương Giải chính là nghĩ như vậy.
Đúng vậy, không phải là ngay từ đầu hắn đã thuộc về thời đại này, mà là chậm rãi dung nhập. Đối với mọi người mà nói, hắn là một người ngoài. Nhưng hắn đã coi Trung Nguyên thành nhà của mình, chứ không phải là một quốc gia.
Đới với Đại Tùy mà nói, hắn không phải là một trung thần. Ngay từ lúc đầu hắn đã không có giác ngộ bán mạng cho người của Dương gia. Nhưng có lẽ trong lòng mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570237/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.