Phương Giải đứng ở chỗ cao, nhìn đám thợ hăng say làm việc, trong lòng có chút cao hứng. Hắn không muốn đại doanh núi Chu Tước chỉ là một binh doanh thuần túy, mà muốn xây dựng một căn cứ có thể cung cấp cho quân đội vài năm, vài chục năm, thậm chí là mấy trăm năm. Việc này cần phải trả giá rất nhiều nhân lực, vật lực. Nhưng một khi hình thành, thì về sau sẽ cung cấp liên tục cho quân đội.
- Sau khi xây xong mấy xưởng này…
Ngô Nhất Đạo chỉ về phía trước, nói:
- Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, hàng năm có thể cung cấp cho đại quân binh khí giáp giới ít nhất cho mười vạn người. Tương lai vẫn phải xây dựng thêm. Thời gian qua đường sông Trường Giang không thông thoáng cho lắm. Đội thuyền của Hàng Thông Thiên Hạ đi lại cũng không còn được tự do. Mặc dù có thủy sư của Đoạn Tranh hộ tống, nhưng số lượng chiến thuyền của y không đủ để đảm bảo sự an toàn cho đội chở hàng. Cho nên ta đã rút bớt số lượng thuyền chở hàng. Tuy rằng làm vậy vật tư cung cấp sẽ thiếu đi một ít, nhưng lại đảm bảo được sự an toàn.
- Đợi chiếm được Tây Nam…
Ngô Nhất Đạo nhìn Phương Giải một cái, nói:
- Vẫn phải mở rộng thủy sư. Mục tiêu hiện tại của chúng ta không phải là trọng địa như Giang Bắc và Kinh Kỳ Đạo, cũng không phải là Giang Nam có đường sông chi chít, cho nên dù thủy sư yếu chút cũng không sao. Nhưng về sau một khi đi ra Tây Nam, không có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570226/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.