Phương Giải giơ tay túm lấy túi đạn chì treo ở thắt lưng của người Rose kia, bỏ đạn vào trong rồi đưa cho y:
- Chơi không?
An Đức Lỗ bối rối phiên dịch lại, người Rose kia tưởng rằng Phương Giải trả lại súng cho y, cho nên giơ tay nhận lấy. Nhưng nghe An Đức Lỗ phiên dịch, lập tức nhảy về sau một bước, rất có phong phạm của cao thủ võ lâm Trung Nguyên thi triển khinh công. Một bước nhảy này nhảy được hai mét.
Phương Giải cười cười với An Đức Lỗ:
- Ta không biết người Rose các ngươi có thứ gọi là hợp đồng lao động hay không, nhưng trước đây chúng ta đã có hợp đồng bằng miệng. Các ngươi lưu lại giúp ta sản xuất hỏa khí, mỗi tháng ta phát cho các ngươi tiền công mà dù các ngươi làm mười năm ở Rose cũng không kiếm được. Người Hán có câu, quân tử ước hẹn, các ngươi nghe bao giờ chưa?
An Đức Lỗ gật đầu:
- Có hiểu, ý tứ chính là đã đáp ứng yêu cầu của đối phương thì không thể đổi ý. Người Rose chúng tôi cũng có câu có nghĩa như vậy…Bảo tôi trả tiền cho anh thì anh phải trả bia cho tôi, bằng không tôi liền đá nát mông anh.
Phương Giải gật đầu cười:
- Lời này rất hay, ta trả tiền cho các ngươi, các ngươi phải giúp ta chế tạo hỏa khí, bằng không ta liền đá nát mông các ngươi.
An Đức Lỗ phiên dịch lại lời này, mấy người Rose ngơ ngác nhìn nhau. Vừa rồi bọn họ bị năng lực của Phương Giải làm cho hoảng sợ. Trong nhận thức của bọn họ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570223/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.