Lão viện trưởng Vạn Tinh Thần cúi người đỡ Hoàng Đế đứng dậy từ sau lưng Tô Bất Úy, nói:
- Ta vốn tưởng rằng bệ hạ chết sẽ ít người chết theo, không ngờ lại có nhiều người chết trước bệ hạ. Chỉ có điều, sống như vậy không đau khổ sao?
Thiên hạ này, cũng chỉ có người có địa vị và thân phận như ông ta mới dám nói chuyện như vậy với Hoàng Đế Đại Tùy.
Hoàng Đế hiểu ý của Vạn Tinh Thần, y nhìn thi thể không được trọn vẹn của Tô Bất Úy, thở dài nói:
- Cả đời này của trẫm, quả thực làm cho nhiều người không đáng chết phải chết.
Vạn Tinh Thần không nói thêm nữa, bởi vì ông ta hiểu tâm tình hiện tại của Hoàng Đế.
Hoàng Đế xoay người nhìn thoáng qua tân Hoàng Đế Đại Tùy Dương Thừa Càn rụt rè đứng một bên, vẫy vẫy tay. Dương Thừa Càn run lên một cái, sau đó bước nhanh tới quỳ xuống đất, dập mạnh đầu vài cái:
- Phụ hoàng…
Lúc bị Vạn Tinh Thần mang đi, cậu ta vốn chuẩn bị rất nhiều lới muốn nói, nhưng giờ nhìn vẻ chật vật của Dương Dịch, những lời kia không thốt ra được nữa. Trong ấn tượng của cậu ta, phụ thân chưa bao giờ dùng bộ dáng như vậy gặp người. Phụ thân luôn ung dung khí độ. Nhưng hiện tại, tuy quần áo trên người phụ thân vẫn rất đẹp đẽ, nhưng dính đầy màu và bụi đất, giống một tên ăn mày đáng thương hơn.
Hoàng Đế nhìn đứa con của mình quỳ xuống trước mặt, trầm mặc một lúc rồi chỉ vào thi thể của Tô Bất Úy, nói:
- Mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570215/chuong-605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.