Độc Cô Văn Tú mới đứng lên lại quỳ xuống, dập đầu thật mạnh một cái:
- Ân đức của Đại tướng quân, thuộc hạ vĩnh viễn không bao giờ quên.
- Chính vì biết ngươi là người như vậy, cho nên ta mới lấy chân thành đối đãi ngươi.
Phương Giải cười nói:
- Một tháng trước, Chủ quản văn án Bùi Tùng ở đồn điên bên kia vì làm việc buông thả mà bị ta chém đầu. Hai mươi ngày trước, Chủ bạc lương thảo đại doanh Lưu Thủ Nhân vì trộm tiền lương mà bị ta chém đầu. Nửa tháng trước, Bút lại Viên Văn Mậu bởi vì say rượu hỏng việc mà bị ta chém đầu. Bốn ngày trước, Tòng quân Điền Nghĩa bởi vì điểm mão không đến bị ta hạ lệnh đánh ba mươi quân côn, lúc khiêng về, ba ngày sau đã chết.
Phương Giải gấp ngón tay, tính toán:
- Những người tài tới đầu nhập ta, ta đều không cự tuyệt mà nhận lấy hết. Nhưng không có nghĩa ta là người ngu, người ta lưu, nhưng không làm việc cho, ta sẽ giết. Ngươi khác với bọn họ, làm việc cho tốt, ta sẽ hậu đãi.
- Thuộc hạ…ghi nhớ!
Độc Cô Văn Tú cúi thấp đầu, không dám đứng dậy.
- Đại doanh mới lập, bận rộn trăm việc, nhân tài thiếu thốn.
Phương Giải cúi người dìu Độc Cô Văn Tú đứng lên:
- Ta mặc kệ người đầu nhập vào ta có thân phận gì, danh môn cũng tốt, hàn môn cũng thế, chỉ cần có thực tài ta đều lưu lại. Nhưng có thực tài mà tâm cơ không tinh khiết, ta lưu lại chính là để giết…Thời gian qua, duy nhất chỉ có ngươi sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570203/chuong-596-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.