Đại Luân Minh Vương mất đi hai cánh tay lần nữa đứng thẳng người dậy, vẻ mặt đau đớn lúc trước cũng biến mất không thấy gì.
- Ngươi mạnh hơn so với tưởng tượng của ta.
Y nhìn Phương Giải, rất nghiêm túc nói:
- Không phải ở thân thể, mà là ở đầu óc.
Bởi vì không còn cánh tay, nên bộ dáng của y nhìn rất quỷ dị. Y bước tới gần Phương Giải:
- Hiện tại bên ngoài đã có không ít thủ hạ của ngươi chạy tới rồi, trong đó có một người có kiếm ý không tầm thường, còn có một người muốn phá phong tỏa của ta thăm dò vào bên trong, tuy nhiên không có một cao thủ chân chính nào, nên không phá được phong tỏa này.
- Ngươi rất thông minh, thực sự rất thông minh.
Đại Luân Minh Vương nói:
- Ngươi gài bẫy khiến ta bị thương, nhưng không như người bình thường lập tức tiến lên công kích mà là lui về phía sau, sau đó hợp sức với nữ tử kia, như vậy nàng ta có thể giúp ngươi chia sẻ một phần áp lực.
Phương Giải nhíu mày:
- Ta sẽ không cảm ơn lời khen tặng của ngươi.
Đại Luân Minh Vương trầm mặc một lúc, nói:
- Ta bỗng nhiên muốn hỏi ngươi một vấn đề.
Phương Giải nói:
- Ngươi nói đi.
Cũng không biết Đại Luân Minh Vương nghĩ tới điều gì, trong mắt bỗng nhiên sinh ra một sự thương cảm:
- Nói cho ta biết, nếu ngươi là ta, ngươi sẽ từ bỏ chứ?
- Không.
Phương Giải trả lời vô cùng rõ ràng.
Hắn không biết rằng, hắn trả lời chữ này, ở trên trời có một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570197/chuong-592-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.