Tang Táp Táp chống cằm, buồn bã nói:
- Đại Luân Minh Vương là người hùng mạnh nhất thế gian này, có thể xưng là gần thần. Nhưng không hề nghi ngờ rằng y cũng là người nhàm chán nhất thế gian, nhìn một ngàn bốn mùa luân phiên, hơn mười vạn ngày đêm luân phiên. Sự đắc ý kiêu ngạo lúc đầu chỉ sợ đã tiêu tán rồi. Mỗi ngày ngồi trong phòng không còn vắt óc suy nghĩ làm sao kéo dài tính mạng hoặc là tăng tiến tu vị nữa rồi, mà là làm sao vượt qua những ngày nhàm chán.
- Vài chục năm trước, vào một ngày nào đó, có lẽ đang lúc y thất thần thì linh quang lóe lên trong đầu. Sau đó…
Tang Táp Táp ngẩng đầu liếc nhìn Phương Giải, cân nhắc một lúc rồi nói:
- Sau đó y làm ra một quyết định. Nếu trên thế giới này không còn đối thủ nào chơi với y, vậy thì y liền tự mình chơi. Không ai trường sinh cùng y, thì y liền tự tạo ra một đối thủ để trường sinh cùng y!
Câu này vừa ra khỏi miệng, đồng tử Phương Giải liền co lại.
Tang Táp Táp nói:
- Đây chỉ là phán đoán của ta, chưa hẳn là thật.
Phương Giải hít sâu một hơi, trong đầu rốt cuộc trở nên rõ ràng:
- Có lẽ, đúng như điều cô đoán.
Trong nháy mắt này, hắn liền nghĩ tới La Diệu.
Tang Táp Táp ngẩng đầu nhìn bầu trời, có chút thất thần:
- Người như y, cũng chỉ có như thế mới tìm được chút lạc thú. Dùng tu vị không ai có thể so sánh được, tạo ra một người như mình. Lại bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570175/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.