Hạng Thanh Ngưu kể lại rất chậm, giống như chuyện y đang kể không liên quan gì tới y vậy. Y dùng giọng kể của người ngoài kể lại một chuyện lớn có thể ghi vào sách sử. Mà Phương Giải thì nghe rất chăm chú, không để sót một câu, một chữ nào. Nhưng người nói và người nghe đều quặn đau trong lòng.
Hạng Thanh Ngưu ngồi dựa vào giường, lúc nói chuyện vẫn nhìn bếp than gần đó, ngọn lửa bốc lên, tro kêu tí tách.
…
…
Không ai ngờ rằng Trần Hanh Trần Cáp lại dùng phương thức như vậy để chiến đấu. Ở bên trong kết giới, tu vị của bọn họ bị áp chế, nội kình bị xói mòn, nhưng bọn họ vẫn không quan tâm, chiến đấu như người điên. Trần Hanh nhảy lên không trung ôm lấy mặt trời màu đen, sau khi phát hiện không di chuyển được nó thì bắt đầu cắt nuốt. Mặt trời màu đen này được tạo ra từ nội kình cực kỳ tinh thuần, vậy mà y lại ăn hết. Mỗi một miếng vào bụng đều khiến bụng y phồng lên. Cắn nuốt nội kình, nguy hiểm giống như nuốt ngọn lửa vậy.
Trần Cáp thì đang hủy cánh cửa.
Cánh cửa lớn này bị y giật bản lề, vứt sang một bên rồi không ngừng giẫm lên. Mỗi mỗi cú giẫm, lão tăng bên ngoài lại phun một bụm máu. Sau đó Trần Cáp bắt đầu hủy cánh cửa, cánh cửa dần dần vỡ vụn rồi sụp xuống.
Lúc này, Trần Hanh đã ăn xong mặt trời đen.
Y còn lau miệng, Trần Cáp mệt tới thở hổn hển, rất nghiêm túc hỏi:
- Ăn ngon không?
Trần Hanh lắc đầu, cũng rất nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570134/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.