Phương Giải nằm trên bãi cỏ, bất tri bất giác rơi vào giấc ngủ. Trác Bố Y phụ trách gác đêm quay đầu nhìn hắn một cái, không nhịn được khẽ lắc đầu. Nam tử có hàng lông mày luôn nhíu chặt kia, kỳ thực mới chỉ mười tám, mười chín tuổi mà thôi, nhưng đã lão thành khiến cho người ta chua xót. Có lẽ là do hắn phải trải qua những kinh nghiệm mà người thường không muốn nghĩ tới.
Trác Bố Y cũng hiếu kỳ, rốt cuộc Phương Giải từ nơi nào tới, cuối cùng đi về chỗ nào?
Phương Giải chưa từng buông tha việc tìm kiếm đáp án của bí mật này, cố chấp làm cho người ta đau lòng. Kỳ thực hắn có thể khoáng đạt một chút, chẳng cần quan tâm thân thế hay thể chất của mình, chỉ cần tiêu sái bước từng bước một, con đường phía trước sẽ đầy ánh sáng. Ở cái tuổi của hắn, đã có thành tựu lớn như vậy, chẳng lẽ tương lai lại biến mất trong chúng sinh?
Con hùng sư màu trắng thật lớn kia nằm sấp bên cạnh Phương Giải, nhìn như có vẻ cũng ngủ say, nhưng hai lỗ tai của nó vẫn dựng thẳng đắng. Trác Bố Y xác định, chỉ cần có một tia nguy hiểm nào đó thì con bạch sư thần bí này sẽ lập tức cảnh báo. Rõ ràng đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy Phương Giải, nhưng biểu hiện giống như một hộ vệ trung thành.
Kỳ thực với tu vị của mấy người bọn họ, đi mấy ngày mấy đêm không ngủ cũng sẽ không cảm thấy mệt mỏi. Trần Hanh Trần Cáp có tính cách tùy tiện, ngủ vào buổi tối đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570123/chuong-536-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.