- Trong mắt ta, thiên hạ, cỏ cây hoa lá, chim bay thú chạy đều như nhau mà thôi.
La Diệu nói:
- Hơn nữa, nếu ta không ích kỷ, thì làm sao tới được cảnh gới như ngày hôm nay?
Hoàng Đế sửng sốt, không biết nên nói gì nữa.
- Nếu bệ hạ không ích kỷ, thì làm sao xảy ra nhiều chuyện như vậy?
La Diệu cười cười nói:
- Ta chỉ là nhàm chán, mà ngươi thì là tham vọng. Thiên hạ rung chuyển, chẳng phải là do những người như ngươi tạo thành đó sao?
Hoàng Đế suy sụp ngồi xuống, mặt xám như tro tàn.
- Bệ hạ chỉ cảm thấy tôn nghiêm của mình bị phá hủy, cảm thấy hết thảy cố gắng giống như một trò cười, cho nên mới có tiếng hét vừa nãy, cho nên mới cảm thấy cái gì cũng mất đi ý nghĩa. Tuy bệ hạ không hiểu tu hành, nhưng về mặt tư tưởng thì có cảnh giới hơn xa người bình thường. Ta vốn cho rằng ngươi sẽ nhìn mọi việc một cách thấu triệt, nhưng hóa ra ngươi chẳng nhìn thấy được gì.
- Ngươi đi đi.
Hoàng Đế vô lực khoát tay:
- Nếu có cơ hội, trẫm vẫn muốn giết ngươi.
La Diệu không cười, bởi vì y biết đây không phải là một câu nói đùa, tuy rằng theo y, đây đúng là một câu nói đùa.
Y không còn hứng thú nói chuyện nữa, xoay người đi ra ngoài đại doanh. Kim Thế Hùng không biết vừa rồi xảy ra chuyện gì, nhìn La Diệu vô lễ như vậy, thực sự không nhịn được nổi giận nói:
- Trước mặt bệ hạ mà vô lễ như vậy, còn cả gan làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570111/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.