Trác Bố Y cũng hiểu ra vấn đề, không kìm được thở dài một tiếng:
- Người Mông Nguyên từ sau lưng đâm cho La Diệu một dao, La Diệu chắc chắn giận dữ, nói không chừng hắn trong lúc giận dữ sẽ đi giết hoàng đế, mà bên cạnh hoàng đế lại không chỉ có một mình Trương chân nhân, hoàng đế muốn lấy mình ra làm mồi câu, giải quyết nội loạn Đại Tùy được chừng nào hay chừng ấy, không muốn để lại hậu họa cho thái tử.
- Có một tiền đề.
Phương Giải nói:
- La Diệu liệu có thể vì lý do Mông Nguyên động võ với hắn mà thực sự đi giết hoàng đế?
- Chẳng lẽ còn lý do nào đó mà chúng ta chưa nghĩ đến.
Trác Bố Y nói:
- Đến mức La Diệu không đi không được.
- Ngươi muốn trở về?
Hắn hỏi.
Phương Giải trầm mặc một lúc lắc lắc đầu:
- Không về, nếu hoàng đế không đoán được La Diệu có đi hay không, sẽ không để ta rời đi vội vàng như vậy. Hắn muốn giữ ta lại, phục vụ cho thái tử…
Hành quân gần một tháng đội ngũ mới trở lại Phan Cố, dọc đường Phương Giải cho kỵ binh thuận tiện giải quyết luôn đám thổ phỉ làm loạn một phương, các binh sĩ giống như những thợ săn, họ đối phó với đám đạo tặc kia không phải chiến đấu mà là tàn sát. Thời điểm đội ngũ trở về Phan Cố khí hậu đã ấm hơn rất nhiều, trên đường Phương Giải nhìn thấy nạn dân khai hoang trong lòng không khỏi chua xót. Hạt giống những nạn dân này gieo xuống, có thể số lương thực cho dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570090/chuong-509-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.