- Chưởng giáo…vì sao ngựa có bốn chân mà người chỉ có hai chân?
Tiểu đạo đồng vừa đi bên cạnh vừa nghiêm túc hỏi.
Hạng Thanh Ngưu nhìn y một cái, khinh miệt nói:
- Bởi vì hai cái chân trước của ngươi đã biến thành hai cái tay rồi. Nói không chừng rất nhiều năm trước ngươi cũng đi đường như ngựa vậy.
Tiểu đạo đồng thở dài nói:
- Nếu đệ tử có bốn chân như ngựa để đi đường thì tốt biết mấy.
Hạng Thanh Ngưu tức giận nói:
- Con người là loài đứng đầu vạn vật, là chúa tể của thế gian, làm người không muốn làm, lại hâm mộ một con ngựa…Tiểu Tuấn, mấy năm tu hành của ngươi bị chó ăn hết rồi sao? Vậy ngươi nói cho ta xem, con ngựa có gì mà ngươi phải hâm mộ?
Đạo đồng Tiểu Tuấn chuyển cái gánh đồ sang vai bên kia, đau khổ nói:
- Chưởng giáo à, chẳng phải ngài đã xin đám lính kia mấy con ngựa để cưỡi đó sao? Cho dù không dùng để cưỡi thì cũng có thể để nó mang vác đồ đạc…Nhưng có ngựa rồi, vẫn để cho đệ tử vác là sao…Người vác nặng, ngựa lại rảnh rỗi, vậy chưởng giáo xin ngựa để làm gì, có phải cố ý tra tấn đệ tử và Tiểu Mỹ không…
Hạng Thanh Ngưu nghiêm túc nói:
- Tiểu Mỹ còn không lên tiếng, sao ngươi lải nhải lắm thế nhỉ.
Tiểu đạo đồng cõng Hạng Thanh Ngưu khóc không ra nước mắt:
- Chưởng giáo à, không phải là đệ tử không muốn lên tiếng, chỉ là mệt không nói được ra lời…
- Các ngươi có thể hăng hái lên một chút được không, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570069/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.