Mặc dù trạm canh gác này nhỏ, nhưng lương thực coi như đầy đủ. Tuy chỉ đủ cho ba nghìn kỵ binh dùng trong ba ngày, nhưng thắng lợi sẽ luôn khiến người ta vui sướng.
- Đi về phía trước thì sẽ có những trạm gác như vậy. Không chỉ là người Mông Nguyên, chúng ta đi về phía đông, thì cách đại bản doanh của phản quân càng gần, trạm canh gác mà phản quân thiết lập cũng nhiều hơn. Chỉ cần cẩn thận một chút cộng thêm tốc độ nhanh, đoạt lương thảo liền đi, phản quân căn bản không đuổi kịp được.
Phương Giải mở bản đồ ra, chỉ vào đó, nói:
- Tuy nhiên, ba ngày sau chúng ta sẽ phải đi qua Phong thành. Trước khi rời khỏi Phan Cố tới Trường An, ta từng đi qua nơi này. Phong thành là trị thành của Phong Quận, tường thành cao lớn chắc chắn, phản quân tất nhiên là sẽ phái trọng binh canh gác. Chúng ta đều là kỵ binh, không có khả năng công thành. Nếu muốn qua chỉ có hai biện pháp.
- Thứ nhất, là vượt qua núi Lạc Đà, lộ trình sẽ kéo dài thêm khoảng hơn mười ngày. Hơn nữa bên cạnh núi Lạc Đà là doanh trại của đại tướng Bách Hỏa của Mông Nguyên, có một vạn lang kỵ. Phản quân ít kỵ binh, nhưng tốc độ của lang kỵ không hề chậm hơn chúng ta.
Hoàn Nhan Trọng Đức gật đầu:
- Còn cách thứ hai?
Phương Giải trầm mặc một lúc rồi nói:
- Cách thức hai càng hung hiểm…
- Nói nghe xem.
Hoàn Nhan Trọng Đức nói.
- Ngươi còn nhớ ta bảo cầm đi trang phục binh lính Mông Nguyên và cờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570052/chuong-478-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.