- Đến giờ ta vẫn chưa hiểu…
Mưu Lương Bật nhìn cái tẩu treo ở thắt lưng của Phương Giải, đưa tay muốn mượn. Phương Giải cũng không cự tuyệt, cởi xuống nhét thuốc châm lửa, hắn hít một hơi trước rồi đưa cho Mưu Lương Bật:
- Chưa hiểu cái gì?
- Rõ ràng ngươi không biết ta muốn giết ngươi, vì sao đột nhiên phát hiện ra? Chỉ một ngày mà ưu thế của ta đã mất hết, rốt cuộc làm sao ngươi nghĩ ra được? Ta mời ngươi tới sơn trại uống rượu quả thực hơi nóng vội, nhưng điều này cũng không chứng minh rằng ta có sát tâm với ngươi. Rõ ràng ưu thế ở trong tay ta, vì sao ngươi lại thắng?
- Bởi vì ngươi không biết đối thủ của ngươi.
Phương Giải khẽ cười:
- Hỏi ngươi một vấn đề, thế gian này có mấy người biết võ đạo tu luyện tới Cửu Phẩm sẽ như thế nào?
Mưu Lương Bật lắc đầu:
- Ta không biết gì về võ học, nhưng có nghe nói qua. Khắp thiên hạ chỉ sợ người tu hành trên Cửu Phẩm không cao hơn trăm người. Nếu người tu hành tới được Cửu Phẩm, thì có năng lực dời non lấp bể, có thể vượt qua nghìn dặm trong nháy mắt, giết người như trở bàn tay, lấy mạng như đúc vào túi, cho dù là bệ hạ cũng sẽ coi trọng.
- Không khoa trương như vậy, nhưng quả thực cao thủ Cửu Phẩm rất mạnh. Ta cũng không biết thiên hạ này rốt cuộc có bao nhiêu người có tu vị đạt tới Cửu Phẩm, ta chỉ biết rằng thủ hạ của ta có hai cao thủ Cửu Phẩm. Ngươi phái người canh phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570046/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.