Lúc lỗ thủng trên người Lý Hiếu Tông đã vượt qua hai trăm, thoạt nhìn đã thương tích đầy mình rồi. Nhưng y chỉ có thể kêu rên tuyệt vọng, thậm chí ngay cả né tránh cũng không làm được. Thân thể của y bị một cỗ lực lượng vô hình trói buộc, giống như là bị một cái ấn ác ma bám vào người, không còn năng lực phản kháng.
- Cầu ngươi…
Bờ môi Lý Hiếu Tông run rẩy nói.
Y nhìn Phương Giải đầy vẻ cầu xin, còn có sự sợ hãi thật sâu.
Y vốn nên là một tướng lĩnh mới nổi rất có tiền đồ của Đại Tùy. Lúc học ở Diễn Vũ Viện dù không đứng hàng tam giáp, nhưng phải biết rằng Chu Bán Xuyên từng đáng giá y rằng, nếu như y không chết sớm, thì có thể trở thành vị Tổng Đốc trẻ tuổi nhất của đế quốc! Lời bình này còn cao hơn tam giáp kia.
Chu Bán Xuyên nhìn người rất chuẩn. Tu vị của Lý Hiếu Tông có lẽ không thể tiến vào tam giáp, nhưng tâm cơ của y sâu đậm, tam giáp năm đó không thể so sánh được. Làm quan không phải là dựa vào tu vị. Lòng y cũng đủ trầm ổn, âm tàn, trời sinh là một chính khách.
Nếu không có trận phản loạn Tây Bắc, thì hiện giờ Đại Tùy đã chiếm được Mãn Đô Kỳ của Mông Nguyên rồi. Lý Hiếu Tông thân làm tiên phong, công lao không thể bỏ qua.
Nếu thuận lợi, thì y có thể được điều tới kinh thành, rồi được phong tới địa phương nhậm chức. Y có hai sự lựa chọn, thứ nhất là tiến vào các vệ chiến binh làm tướng quân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570025/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.