Mưu Lương Bật muốn khuyên can Phương Giải, nhưng Phương Giải cự tuyệt. Hắn chắp tay mời các tướng lĩnh quân Tùy lui ra đằng sau nhường lại một khối đất trống. Lúc này ngày càng có nhiều binh lính đi tới, bao gồm rất nhiều kỵ binh hàn kỵ của Bắc Liêu. Hoàn Nhan Vân Thù thấy Phương Giải muốn đích thân ra tay, nóng nảy muốn xông về phía trước thì bị Hoàn Nhan Trọng Đức kéo lại.
- Muội nên biết, có một số việc nam nhân nhất định phải làm.
Hoàn Nhan Trọng Đức lắc đầu với muội muội, Hoàn Nhan Vân Thù dậm chân mạnh một cái.
Các binh sĩ xung quanh đều nghị luận, bọn họ mới tới nên không biết chuyện gì xảy ra. Khi tin tức dần dần truyền bá, những nam tử thiết huyết này bắt đầu hò hét cổ vũ cho Phương Giải. Thôi Trung Chấn bước lên đài cao, cầm dùi đánh trống trận.
Tiếng trống trận vang vọng cả bầu trời, cùng với tiếng hò hét của binh lính tạo thành một hành khúc êm tai nhất.
Lý Hiếu Tông không khỏi nhíu mày, ánh mắt quét một vòng sau đó nói với Phương Giải:
- Ngươi coi ta là gì vậy? Bất kể thế nào, ta và ngươi đã có thân phận khác với ngày xưa. Cho dù là sinh tử quyết đấu thì cũng không nên ở trong hoàn cảnh thế này. Chẳng lẽ ngươi không thấy ta và ngươi như hai con gà chọi chọi nhau, người xem thì vây quanh à?
Phương Giải cười nói:
- Vậy chắc bọn họ sẽ cược ta thắng.
Lý Hiếu Tông thở dài:
- Trước khi nhập ngũ ta cũng từng ảo tưởng qua, trở thành hiệp khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570023/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.