Ngưu Tấn Đạt bị đám sơn tặc trên núi Mang Đãng làm cho tức giận nhiều ngày rồi. Hôm nay thấy một nhóm kỵ binh chạy tới, tưởng là Lưu Toàn Phong lại mang người tới khiêu khích. Đợi nhóm kỵ binh kia tới phạm vị tầm bắn, y liền thả dây cung, mũi tên lao ra ngoài. Ngưu Tấn Đạt có võ nghệ bình thường, bắn cung cũng bình thường, nhưng cung trong tay y là một trong số ít cung cứng mà huyện Uyển có được. Đứng ở trên tường thành bắn tên trong phạm vi hơn hai trăm bước là không có vấn đề gì.
Nhưng nếu muốn giết người, phạm vị hai trăm bước vẫn còn quá xa. Cho nên Ngưu Tấn Đạt tính toán để nhóm kỵ sĩ kia cách tường thành hơn một trăm bước thì mới thả dây cung. Y cũng không chắc chắn bắn trúng cho lắm. Nghĩ thầm, nhiều người như vậy, chẳng lẽ lại không bắn trúng một ai?
Nhưng cảnh tượng kế tiếp khiến cho y trợn mắt há mồm.
Mũi tên kia bắn khá là chuẩn, hướng tới kỵ sĩ đi đầu tiên. Nhưng ai mà ngờ rằng, kỵ sĩ đi đầu chỉ khẽ vươn tay một cái liền tóm được mũi tên.
Như mây trôi nước chảy.
Ngưu Tấn Đạt ngẩn ra, vô thức há hốc miệng.
- Lưu Toàn Phong có thủ hạ lợi hại như vậy từ khi nào?
Nhìn sang Tôn Khai Đạo, phát hiện ánh mắt của Huyện lệnh có chút mơ hồ, vì thế kéo áo một cái. Tôn Khai Đạo tỉnh lại, cười áy náy với Ngưu Tấn Đạt.
- Không phải là loạn phỉ Lưu Toàn Phong.
Tôn Khai Đạo nhìn nhìn, không nhịn được ngẩn ra:
- Ngươi xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1570003/chuong-435-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.