Dương Khai nói:
- Thôi Trung Chấn phái người trở về chỉ là bẩm báo một số tin tức về La Diệu mà thôi, không liên quan gì tới ngươi.
- Hiện tại không ở đại doanh, cho nên chúng ta cứ nói chuyện thẳng thắn với nhau.
Lý Hiếu Tông ngồi xuống một tảng đá, nhìn Dương Khai hỏi:
- Có phải Vương gia hoài nghi thuộc hạ là do Lý Viễn Sơn phái tới?
Đề tài đột ngột thay đổi, Dương Khai không muốn nhắc tới đề tài này. Y vô thức nhìn hai bên, thấy thân vệ gần mình nhất cũng phải vài chục bước, đột nhiên có chút lo lắng.
- Công lao hai năm qua của ngươi rõ như ban ngày, sao ta có thể nghi ngờ ngươi được chứ? Có lẽ là do trong lòng ngươi vẫn còn vướng mắc, tới bây giờ vẫn chưa xóa hết. Cho dù ngươi từng là thuộc cấp của Lý Viễn Sơn, còn là người của Lý gia, nhưng từ đầu tới cuối ta chưa từng hoài nghi ngươi. Bằng không lần này ta đã không dẫn theo ngươi đi thăm dò tình hình của địch rồi.
- Sai rồi…
Lý Hiếu Tông thản nhiên nói.
- Đây không phải là lý do mà Vương gia không nghi ngờ ta.
Dương Khai khẽ biến sắc:
- Vì sao?
- Tin tưởng một người, không cần phải lý do…Hoài nghi một người mới cần.
Lý Hiếu Tông cười lạnh:
- Vừa rồi Vương gia nói rất nhiều, chẳng hạn như hai năm qua ta có không ít công lao, chẳng hạn như ta vẫn không rời đi tầm mắt của mọi người, chẳng hạn như ta làm việc gì cũng đều rất khiêm tốn. Đó cũng không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569991/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.