Thôi Ngưu Nhi dẫn theo 3600 phản quân rời khỏi đại doanh, bắt đầu tăng tốc độ chạy về hướng Liên Vân trại trên núi Phục Ngưu. Đại doanh của phản quân cách Liên Vân trại không tính qua xa, một canh giờ là chạy tới. Vẻ mặt của binh lính đều có chút khó coi. Chiến tranh tới đột nhiên, khiến bọn họ còn chưa chuẩn bị tốt giết người hoặc là bị giết.
Thôi Ngưu Nhi nhìn binh lính phản quân dính đầy nước bùn vừa chạy từ Liên Vân trại này ra, không biết vì sao, Thôi Ngưu Nhi cảm thấy lời của người này có chút không đáng tin.
- Ngươi nói rõ ràng xem, Tả Tiền Vệ rốt cuộc xuất động bao nhiêu binh mã tập kích Liên Vân trại?
Có lẽ vì kinh hãi, mà sắc mặt của binh lính này hơi trắng bêch. Y cẩn thận nhớ lại, không xác định lắm đáp:
- Chắc là không hơn năm trăm người.
- Chắc chắn không?
Thôi Ngưu Nhi hỏi.
- Thuộc hạ…thuộc hạ không nhớ rõ lắm.
Binh lính gục đầu xuống, nói chuyện ấp a ấp úng.
- Nếu ngươi không nói rõ ràng, ta liền dẫn người về, sau đó giao ngươi cho Đại tướng quân xử lý, rồi nói ngươi là một lính đào ngũ! Ngươi nên biết Đại tướng quân trị quân cực nghiêm, kết cục của ngươi là gì không cần phải đoán. Hoặc là ngũ mã phân thây, hoặc là loạn côn đánh chết.
- Đừng!
Binh lính này vội vàng lắc đầu:
- Kỳ thực…kỳ thực Tả Tiền Vệ phái không hơn một trăm người tập kích Liên Vân trại…Ta là sợ bị Đại tướng quân quở trách mới nói là năm trăm người. Lúc ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569980/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.