Rốt cuộc La Diệu muốn làm gì, Phương Giải không hỏi, La Diệu cũng không nói.
Nhưng hai người đều rõ ràng, chỉ đơn giản bốn chữ…Biến gia thành quốc.
Trà trên bàn dần nguội, cuộc nói chuyện giữa hai người giống như đã kết thúc. Nếu Phương Giải là khách, thì La Diệu hoặc là gọi người rót thêm trà hoặc là nói ngươi có thể đi được rồi. Nhưng trên thực tế là La Diệu hơi thất thần, Phương Giải thì cúi đầu trầm tư. Hai nam tử ngồi đối diện nhau, một người hơi nhếch cằm lên, ánh mắt ngạo nghễ. Một người cúi đầu nhìn chén trà, vẻ mặt nghiêm nghị.
- Ngài có thể thân bại danh liệt.
Trầm mặc một lúc, Phương Giải mới lên tiếng.
La Diệu nhìn hắn, vẻ mặt không có một tia biến hóa:
- Thân bại danh liệt?
Y cười cười, đi tới trước bản đồ treo trong doanh trướng, giơ tay vẽ một vòng tròn thật lớn:
- Bản đồ này không phải là cả thế giới, nhưng đối với phần lớn người mà nói, đây là toàn bộ thế giới. Trên tấm bản đồ này có các vùng các miền với tập tục, với văn hóa, diện mạo không giống nhau. Nhưng có một đạo lý, bất kể là ở nơi nào, từ xưa tới nay đều không thay đổi.
Y nói:
- Đó là lịch sử do người thắng viết. Người thắng muốn viết như thế nào thì viết. Vừa rồi con hỏi ta có sợ không, ta nói thật, ta có gì phải sợ? Nếu ta thắng, ai dám nói ta làm sai? Nếu thua, ta để ý làm gì tới những thị phi đằng sau.
Phương Giải ngẩng đầu:
- Ngài nói thành bại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569973/chuong-410-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.