- Có lẽ…
Trác Bố Y lắc đầu:
- Đây đều là chuyện mà số mạng đã định trước!
- Ngươi có trở về không?
Trác Bố Y hỏi.
- Không về!
Phương Giải lắc đầu:
- Giờ ta đã hiểu ra vì sao Hoàng Đế phái ta đi rồi…Cũng hiểu vì sao trước khi ta rời kinh, lại cố ý nói tới chuyện chọn ta vào Đông cung làm phụ tá cho Thái tử với các triều thần. Hoàng Đế suy tính quá xa, người bình thường có thể nhìn thấy chuyện ngày mai đã là khó khăn rồi, nhưng Hoàng Đế lại thấy được chuyện của vài năm sau, thậm chí vài chục năm sau…Hôm nay nếu không phải nhận được mật thư này, thì ta vẫn chưa hiểu vì sao Hoàng Đế an bài như vậy.
…
…
- Hiểu được cái gì?
Trác Bố Y hỏi.
Phương Giải nhận lấy túi rượu trong tay Trác Bố Y uống một ngụm thật lớn. Rượu cay độc tràn vào cổ họng rồi tới dạ dày. Lúc đầu lành lạnh sau đó lại nóng như lửa đốt. Mà chỉ có cảm giác nóng bỏng này, mới xua tan cái giá lạnh như băng trong lòng Phương Giải.
- Bởi vì Hoàng Đế muốn dùng ta, cho nên mới để ta đi.
Trác Bố Y không hiểu lời này của Phương Giải có ý gì, cho nên khẽ nhíu mày.
Phương Giải trầm mặc một lúc, có chút cảm thán nói:
- Hoàng Đế muốn dùng ta, nhưng phải là ngài ấy dùng. Ngài ấy tính toán đợi sau khi Thái tử lên ngôi, lại dùng ta phụ tá cho Thái tử. Nhưng tư lịch của ta quá nông cạn, thế lực trong triều đình lại càng nông cạn. Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569966/chuong-405-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.