La Diệu cúi đầu nhìn cái tẩu trong tay, làn khói bốc lên rất nhanh tiêu tán trong không khí. Tay của y đang run nhè nhẹ, đây là một điều chưa bao giờ xuất hiện trong nhiều năm qua. Từ khi y tu hành, tay của y đều rất ổn định. Bất kể là lúc giết người hay là cầm bút, đều chưa từng xuất hiện run rẩy.
Tuy từ nhỏ y chưa từng đọc qua sách vở gì, nhưng sau khi lãnh binh lại đọc rất nhiều.
Thư pháp cũng có thành tựu riêng của mình, mạnh mẽ có lực.
Phương Giải nhận lấy cái tẩu từ trong tay, La Diệu, bỏ lá thuốc vào đó, đốt lên hít một hơi. Lúc thổi ra ngoài, giống như thổi hết những khó chịu trong lòng.
- Vì sao?
Hắn hỏi.
Thanh âm của hắn cực kỳ bình tĩnh.
- Chuyện đó nói với ngươi sau, giờ ta phải nói với ngươi một chuyện khác.
- Chuyện gì?
Phương Giải hỏi.
- Chuyện ta từng bị phá Khí Hải, suýt nữa thì chết.
- Người của Phật tông đã hạ thủ?
Phương Giải hỏi.
La Diệu nao nao, sau đó gật đầu hỏi:
- Thích Nguyên gặp ngươi rồi à?
- Ừm.
Phương Giải gật đầu.
La Diệu nhíu mày:
- Y nói gì với ngươi.
- Bảo ta lựa chọn, lưu lại hay đi cùng y.
La Diệu hỏi:
- Ngươi trả lời y thế nào?
Phương Giải cười đau khổ:
- Ngay cả câu hỏi của ngài ta đều không trả lời được, thì biết trả lời y như thế nào? Nếu ta có thực lực giết y, thì ta chẳng dư hơi với y làm gì.
Nụ cười khổ này không phải là giả vờ, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569929/chuong-373-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.