Sau khi trở về từ Sơn Tự Doanh, bởi vì hơi mệt nên Phương Giải nằm xuống giường chẳng muốn dậy. Mộc Tiểu Yêu dỗ hắn như dỗ trẻ con một lúc mới kéo được hắn đi tắm rửa.
- Mấy người Đại Khuyển đã liên lạc chưa?
Phương Giải ngồi trong thùng tắm, thoải mái rên rỉ một tiếng. Nước ấm, bàn tay dịu dàng, ngón tay nhỏ nhắn vuốt ve trên da thịt, xương cốt như muốn tan ra. Mỗi lần tắm rửa Phương Giải đều muốn tắm cùng Trầm Khuynh Phiến và Mộc Tiểu Yêu. Nhưng Trầm Khuynh Phiến quả quyết không chịu. Nếu như Phương Giải muốn bắt buộc, ngón tay của nàng lóe lên kiếm khí. Thứ dưới cái của Phương Giải tuy dũng mãnh, nhưng không chịu được bị nhổ cỏ tận gốc…
Thế nên giấc mộng ba người cùng chăn của Phương Giải vẫn chưa thể thực hiện được.
- Đã liên lạc rồi, bọn họ đang ở ngoài thành Ung Châu, cách thành chừng ba mươi dặm.
Phương Giải ừ một tiếng:
- Qua mấy ngày nữa so tài xong với Diệp Cận Nam thì bảo bọn họ trở về, nhưng không thể để bọn họ tham dự vào. Mười vị Cấp Sự Doanh tinh nhuệ kia, không phải vạn bất đắc dĩ thì không thể dùng. Dù sao cũng phải lưu vài lá bài.
- Giờ là mười ba người, chứ không phải mười hai người nữa rồi.
Mộc Tiểu Yêu mỉm cười nói, nụ cười giống như hồ ly thành tinh.
- À?
Phương Giải cười nói:
- Là Xuân cô sinh ra đứa bé, hay là Đại Khuyển tìm được người yêu rồi?
- Là người mà huynh tìm.
Mộc Tiểu Yêu vừa đấm lưng cho hắn vừa nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569920/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.