- Tướng quân…
Thấy Phương Giải làm thật, Lôi Hổ đứng ra chắp tay nói:
- Tướng quân minh giám. Đúng là hôm qua mấy người bọn họ có tới lều của tỵ chức uống ít rượu, nhưng chỉ là nhất thời thèm rượu mà thôi, tội không đáng chết…Dưới trướng của Đại tướng quân, sao có người kết bè kết cánh được. Mong tướng quân mở một mặt lưới, tha mạng cho bọn họ để bọn họ ra sức vì nước. Sắp hành quân lên phía bắc giết phản tặc rồi, lưu lại mạng của bọn họ để giết địch chẳng phải tốt hơn sao?
Phương Giải lạnh lùng nhìn Lôi Hổ một cái, hỏi:
- Ngươi đang dạy ta đấy à?
Lôi Hổ cả kinh, thân hình khẽ run, bị ánh mắt của Phương Giải bức cho lùi một bước.
- Chỉ là tỵ chức cảm thấy, tướng quân phạt nặng như vậy sẽ khiến người dưới sinh lòng mâu thuẫn. Tỵ chức cũng chỉ là suy nghĩ cho tướng quân mà thôi.
- Vậy ta phải cảm ơn ngươi.
Phương Giải thản nhiên nói:
- Ngươi có biết vì sao ta phạt bọn họ mà không phạt ngươi không?
- Tỵ chức…tỵ chức không biết.
- Thứ nhất, vì người là Lục Phẩm Đô úy chiết xung doanh, dựa theo quận luật Đại Tùy, ta chỉ cao hơn ngươi một bậc, nên không có quyền xử tử ngươi, phải xin chỉ thị phía trên. Thứ hai là vì ngươi dựa vào chiến công tích lũy mới có được chức quan Lục Phẩm này, cho nên ta có chút thông cảm.
Hắn khoát tay nói:
- Chính ngươi đi gặp La Đại tướng quân đi. Ngài ấy xử trì như thế nào, ta sẽ không hỏi một câu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569918/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.