Phương Giải phát hiện mình rất thích không khí trên giáo trường này, thích ý chí chiến đấu bao lao hùng vĩ của các binh lính. Rời khỏi Phan Cố đã hơn hai năm, cảm giác vốn đã có chút lạ lẫm này lại xuất hiện ở trong lòng. Trường sóc như rừng, hoành đao như biển. Mỗi một lần nhìn thấy cảnh tượng này, hắn đều rất hưng phấn.
Chiết xung doanh mà La Diệu phân phối cho Phương Giải tên là Sơn Tự Doanh. Không giống cách đặt tên doanh của các vệ khác là Giáp, Ất, Bính, Đinh, Tả Tiền Vệ của La Diệu có hơn ba trăm doanh, mười doanh là một quân, một quân có một vạn hai nghìn chiến binh, hai nghìn phụ binh. Cộng thêm tạp dịch, chăn ngựa, một đội binh mã vừa đủ mười lăm nghìn người.
Từng quân xếp theo con số. Một quân mười doanh dựa theo mười chữ băng, đại, sơn, di, khoát, hải, binh, uy, hạo, đãng để đặt tên.
Phân cho Phương Giải chính là Sơn Tự Doanh của đội quân số mười ba. Có một nghìn hai trăm chiến binh, hai trăm phụ binh, một trăm tạp dịch và chăn ngựa. Trong đó bao gồm một trăm khinh kỵ binh, còn lại là bộ binh. Lúc trước Thương Quốc có mối liên hệ với Mông Nguyên, cho nên Thương Quốc có được một số lượng kỵ binh nhất định. Nhưng người ở phía nam không thích dùng chiến mã, thích dùng thuyền hơn. Nên kỵ binh của Thương Quốc chỉ là thùng rỗng kêu to. Tuy nhiên các mã trường của Thương Quốc cung cấp cho Tả Tiền Vệ không ít chiến mã.
Tuy chất lượng của những chiến mã này không thể bằng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569916/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.