Phương Giải nhìn nhìn Thích Nguyên, hít sâu một hơi rồi nói:
- Ý của ngươi là, ta là một trong những Phật tử mà Phật tông các người chọn lúc trước. Nhưng La Diệu không muốn ta trở thành Phật tử, vì thế ra tay phong kín đan điền của ta lại. Cuối cùng các ngươi cho rằng ta không hợp cách nên mới đuổi theo diệt trừ ta?
Thích Nguyên gật đầu:
- Đại khái là như vậy.
Y chỉ xuống chân núi:
- Nếu hận ý trong lòng ngươi quá nồng, ta có thể đi xuống, thay ngươi giết chết con trai độc nhất của La Diệu. Như vậy có thể trả lại cho ngươi một ít những thứ mà ngươi mất trong mười mấy năm qua, ngươi thấy thế nào?
- Ngươi tới Ung Châu làm gì?
Phương Giải không trả lời Thích Nguyên, mà hỏi một câu.
- Thứ nhất là gặp ngươi, thứ hai là gặp La Diệu.
Phương Giải ừ một tiếng, nói:
- Ngươi đã tới gặp La Diệu rồi, chứng tỏ ngươi có việc cầu y. Cho dù không phải là cầu cũng là thảo luận gì đó. Cho nên ngươi không cần giả vờ giả vịt nói rằng giết La Văn vì ta, ngươi tưởng ta sẽ tin sao? Mặc kệ ngươi muốn La Diệu làm chuyện gì cho Phật tông các ngươi, một khi ngươi giết La Văn rồi, La Diệu sao có thể buông tha cho ngươi? Mặc dù tu vị của ngươi rất cao, nhưng ở Ung Châu này, ngươi không hề có ưu thế nào.
Thích Nguyên ngẩn ra, lập tức cười tự giễu:
- Ta chỉ muốn an ủi ngươi chút mà thôi.
- Nếu như ngươi thực tâm muốn an ủi ta, thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569908/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.