Ý chỉ có hai phần. Phần thứ nhất là Hoàng Đế khen ngợi sự cố gắng của Đại tướng quân La Diệu. Ngôn ngữ trang trọng, đẹp đẽ. Phương Giải đọc mà cảm thấy lưỡi cũng nở hoa theo. Chỉ bằng điểm này, Phương Giải không thể không bội phục Hoàng Môn Thị Lang Bùi Diễn, người đã phác thảo ý chỉ này. Bởi vì Phương Giải chắc chắn mình sẽ không nghĩ ra được nhiều câu cú hay như vậy. Ý chỉ này được tổng kết bằng ba câu.
Ba câu là quá đủ rồi.
Câu đầu tiên, ngươi khổ cực. Câu thứ hai, Hoàng Đế tin được ngươi. Câu thứ ba, về sau ngươi cần phải nỗ lực hơn.
Ý tứ chỉ đơn giản như vậy, nhưng vẫn có thể viết lưu loát ra mấy trăm câu. Mà mỗi câu cơ hồ không giống nhau. Đây chính là sự khảo nghiệm bản lĩnh.
Phần ý chỉ thứ hai, là gia phong La Văn, con trai của La Diệu làm Ngũ Phẩm Phiêu Kỵ Tướng Quân. Danh hiệu này không khác Du Kỵ Tướng Quân của Phương Giải nhiều lắm. Đều là hư chức không có thực quyền. Trước khi tới Ung Châu, Phương Giải có đề nghị Hoàng Đế phong La Văn thực chức Biệt Tương. Nhưng Hoàng Đế quá keo kiệt, không đáp ứng.
Đều là Ngũ Phẩm, nhưng Biệt Tương khiến người ta cao hứng hơn là chức Phiêu Kỵ Tướng Quân.
Tuy nhiên, đối với La Văn mà nói, đây vẫn là chuyện tốt. Cho dù tướng quân Ngũ Phẩm này chỉ là hư chức. Nhưng có hư chức này, La Diệu có thể quang minh chính đại an bài quân chức cho y. Hư chức liền biến thành thực chức. Cho nên La Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569898/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.