Cuối cùng Phương Giải không đi cùng La Diệu rời khỏi phòng khách, thậm chí ngay cả một câu khuyên bảo cũng không có.
Mộc Tiểu Yêu không hiểu nhìn hắn một cái, thực sự không nhịn được nói:
- Bởi vì một trận ám sát không thành công mà liên lụy tới hơn nghìn người. Ở nơi này, lời nói của La Diệu còn hữu dụng hơn cả pháp luật triều đình. Phương Giải…vì sao huynh không khuyên y?
Phương Giải bưng chén trà đã nguội,, uống một hơi cạn sạch rồi chậm rãi lắc đầu:
- La Diệu làm như vậy chính là cảnh cáo ta, dù ta khuyên cũng vô dụng. Hơn một nghìn người này chết đúng là oan uổng, chết như vậy trong lòng ai mà chả không phục.
- Nhưng đại nhân lại không khuyên câu nào. Tội làm việc bất lực không đáng chết, cho dù báo lên triều đình, cùng lắm cũng chỉ là miễn đi chức quan mà thôi.
Trần Hiếu Nho có chút sốt ruột nói.
Phương Giải nhìn y, lạnh nhạt nói:
- Nếu La Diệu cố ý làm vậy là để cho ta xem, ta càng khuyên y, lòng y càng nguội lạnh. Y phải phòng thủ cả Tây Nam, cái danh tiếng đồ phu là vẫn chưa đủ. Nếu ta không khuyên, những người đó còn có cơ hội sống sót. Nếu ta khuyên, bọn họ mới chắc chắn phải chết. Y diễn như vậy là để cho ta xem, chứ không cần ta diễn cùng.
Những lời này khiến mọi người giật mình kinh hãi, sau đó đều trầm mặc.
Phương Giải nhìn nhìn ra ngoài, hạ giọng nói:
- Tới thân phận địa vị này rồi, chẳng lẽ La Diệu không quý trọng thanh danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569887/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.