Thuyền lớn vượt Trường Giang, Phương Giải đứng ở đầu thuyền nhìn sóng nước bên dưới bị mũi thuyền rẽ đôi tâm trạng không thể bình tĩnh nổi. Ảo giác lúc trước ở Khai Sơn Đài khiến trong lòng hắn luôn có một số nghi hoặc, ảo giác đó chân thực đến mức hình ảnh trong đầu vẫn chưa tan đi.
Phương Giải mặc dù chạy trốn mười mấy năm, nhưng rất ít ngồi thuyền. Lúc này cảnh tượng mũi thuyền phá sóng mà đi, khiến trong lòng hắn có thêm vài phần cảm khái.
Không biết từ bao giờ, hắc tiểu tử Yến Cuồng đã xuất hiện sau lưng hắn, Phương Giải không quay đầu, nhưng vẫn biết là hắn:
- Đến giải thích vì sao lại gạt Trần Hanh và Trần Cáp?
Nói xong câu này, Phương Giải quay đầu nhìn về phía hai lão ngoan đồng đang ở cách đó không xa. Hai con người này dường như rất sợ cảm giác lung lay không vững, sắc mặt trắng bệch ngồi trên boong thuyền tay nắm tay, còn đang thì thàm nói với nhau điều gì. Phương Giải dỏng tai nghe ngóng sau đó không kìm được nhếch miệng nở một nụ cười.
Hai cái tên này, là đang chế giễu nhau, hắn nói hắn sợ nước, hắn nói hắn sợ cá.
Điều này khiến cho Phương Giải nhớ lại ngày còn ở đế đô, hắn từng nói sẽ trói Trần Hanh và Trần Cáp lại, dìm xuống nước cho cá ăn. Hiển nhiên hai người cũng nhớ đến chuyện đó, cho căn bản không dám lại gần mép thuyền. Bọn họ vốn là người Tây Nam, chỗ ở cách Ung Châu không xa lắm. Dựa theo lẽ thường mà nói hai người phải quen thuộc với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569869/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.