- Phương Giải... nhớ kỹ những lời ngươi nói trong Đông Noãn Các đấy.
Nàng vừa đi vừa lạnh lùng nói: - Đừng tưởng rằng có phụ hoàng là chỗ dựa thì ta không thể làm gì được ngươi nhé. Hiện tại nếu ta cho thị vệ loạn đao chém ngươi, cùng lắm phụ hoàng trách cứ ta vài câu thôi.
Phương Giải nói: - Thần hiểu.
Dương Uyển Nghi dừng lại một chút hỏi: - Ta nghe nói ngươi gặp La Văn, con trai của La Diệu rồi. Người nàynhìn như nào?
Lúc hỏi ngữ khí của nàng hơi chút khác thường. Con gái vốn là vậy, tuy rằng trong lòng không thích, nhưng vẫn sẽ tò mò người đàn ông kia rốt cuộc phẩm tính hình thức như nào. Phương Giải thầm thở dài, tự nhủ trong lòng nếu cô muốn nghe một câu khen ngợi của ta về La Văn, thì đó chính là một tên ngốc-bức.
- Tướng mạo người này tuyệt đối không xứng với dung mạo xinh đẹp như tiên thiên của điện hạ. Về phẩm tính, thì càng ác liệt. Hắn ỷ bản thân có gia thế tốt, không hề tôn trọng pháp luật và kỷ luật. Nghe nói người này ở Tây Nam nổi danh là kiêu ngạo, ngông cuồng ương ngạnh. Lúc hắn đi trên đường, từ đứa trẻ tám tuổi đến bà già tám mươi tuổi đều chạy về nhà đóng kín cửa. Hành vi phạm tội của người này quả thật là chồng chất.
- Hả?
Dương Uyển Nghi nghe được câu này hơi sửng sốt, quay đầu lại nhìn Phương Giải, kinh ngạc nói: - Ngươi... Ngươi đang dối gạt của ta đúng không. Phụ hoàng yêu thương ta như vậy, sao có thể gả ta cho một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569844/chuong-292-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.