Lão già què nghiêng đầu liếc nhìn lão bản nương, trầm mặc một lúc ngữ khí rất nhẹ nói:
- Kỳ thực ta rất ngưỡng mộ ngươi, năm đó ngươi còn có thể theo Vương gia Tây hành.
- Ngưỡng mộ?
Lão bản nương có chút sửng sốt, sau đó lắc lắc đầu:
- Nếu mỗi ngày ngươi đều nhìn thấy bằng hữu bỏ mình mà đi, có thể ngươi sẽ không ngưỡng mộ ta nữa. Năm đó Tây hành mấy trăm người, phân nửa trong đó hình dáng họ thế nào ta cũng không nhớ nổi, bảy mươi phần trăm số người ta không biết tên, nhưng thời điểm đó họ chính là bằng hữu của ta, ta có thể yên tâm đem lưng của mình giao cho họ. Vốn dĩ là người xa lạ, sau đó biến thành bằng hữu cùng tử cùng sinh. So với cái chết, sống còn đau khổ hơn nhiều.
Nàng dừng lại một chút nói:
- Nam nhân của ta không muốn nhớ lại chuyện cũ, cũng không cho ta nhớ.
Lão già què không biết nói gì, trầm mặc một lúc sau đó cười cười chuyển chủ đề:
- Phương Giải tìm ngươi, cầu ngươi đi cùng Hồng Tụ Chiêu, hắn có phải có dự định gì không?
- Hắn muốn để ta sống.
Lão bản nương cười cười nói:
- Tên nhóc đó, tự cho rằng mình rất thông minh… Mấy ngày nay ta không có được nghỉ ngơi, ta sống trong phủ đệ của Di Thân Vương, kì thực là đang ngầm điều tra chuyện vương gia Tây hành năm đó. Ta vẫn luôn hoài nghi Tây hành năm đó không có đơn giản như vậy, lúc ấy bởi vì cấp báo của Lý Viễn Sơn, vương gia liền vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569808/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.