Khi tiểu đương gia của Hồng Tụ Chiêu nhìn thấy Trang Điệp sau lưng Phương Giải, địch ý trong mắt rõ ràng còn mãnh liệt hơn Trầm Khuynh Phiến. Nàng vốn dĩ còn định chào Phương Giải, hừ lạnh một tiếng xoay người bỏ đi. Quăng mạnh bím tóc, chỉ cho Phương Giải nhìn thấy cái ót.
Phương Giải sở dĩ dẫn Trang Điệp đến Hồng Tụ Chiêu, là muốn Trang Điệp nghĩ rằng mình không hề nghi ngờ nàng. Nhưng không ngờ lại chọc giận Tiểu Đinh Điểm, khiến hắn có chút cảm giác hòa thượng lùn với tay không tới đầu (vì phải duy nghĩ theo cách của người kjacs nên không biết mình đang nghĩ gì).
- Làm sao vậy?
Phương Giải để Trang Điệp đợi hắn dưới lầu, còn mình thì chạy nhanh lên lầu hai mặt dày mặt dạn ngồi xuống bên cạnh Tiểu Đinh Điểm:
- Là ai chọc giận tiểu đương gia nhà chúng ta, hắn thật không muốn sống ở thành Trường An này nữa rồi. Nào nào nào, nói cho Tiểu Phương ca ca biết, ta sẽ xả giận giúp muội!
- Thật chứ?
Tiểu Đinh Điểm quay đầu nhìn hắn hỏi.
- Khẳng định là thật.
Phương Giải cầm một lọn tóc của Tiểu Đinh Điểm đặt dưới mũi ngửi ngửi,vẻ mặt ngây ngất. Tiểu Đinh Điểm lại hất đầu đem lọn tóc rút về, từ đĩa hoa quả trên bàn lấy ra một thanh đoản đao đưa cho Phương Giải:
- Chính là huynh đắc tội ta, nếu bây giờ huynh nhanh nhẹn gọn gàng tự thiến, ta sẽ tha thứ cho huynh.
Phương Giải sợ hết hồn:
- Đâu ra thâm thù đại hận như vậy? Chuyện đoạn tử tuyệt tôn âm tàn này mà muội cũng dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569775/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.