Trang Điệp là một thanh quan nhân (nữ tử thanh lâu chỉ bán nghệ, không bán thân) vẫn còn trong trắng, nếu không động đêm nay đương nhiên lộ tẩy, nếu động, trong lòng Phương Giải lại cảm thấy không được tốt lắm. Cho nên Phương Giải ngồi ở trên giường do dự thật lâu, mặc dù hắn trả đủ tiền để mua đêm đầu tiên của thiếu nữ này, nhưng xuống tay như vậy thực sự có chút khó xử.
Nếu lúc này Trang Điệp tỉnh dậy, Phương Giải có thể sẽ không do dự như thế nữa, cùng một thiếu nữ say đến bất tỉnh nhân sự phát sinh quan hệ, Phương Giải cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Phương Giải rối rắm mười phút, cuối cùng khó khăn ra quyết định, hắn sẽ lột sạch y phục của Trang Điệp, đem chăn mỏng kéo xé lung tung, sau đó đem số rượu còn lại trong bầu đổ đầy một miệng, còn lại thì tạt trên người mình, tiếp nữa hắn một chân đem bàn đá ngã, bày ra tư thế bị té khỏi giường, sau đó nhắm mắt giả bộ như đang ngáy.
Nghe thấy tiếng đồ vật va đổ, người hầu bên ngoài giật mình, vội vã đi mời tú bà đến, tú bà do dự một lát cuối cùng cho người phá cửa xông vào. Sau khi đi vào nhìn thấy cảnh tượng này, tú bà sững người sau đó không kìm được bật cười ha hả.
- Ta nói vị công tử này đúng là một đứa con nít mà, xuân tiêu một khắc ngàn vàng mà lại say thành như vậy. Y phục xé rồi còn không leo được lên giường, mấy người các ngươi mang công tử lên giường đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569769/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.