Ngô Nhất Đạo đi trước, Phương Giải đi theo sau, hai người một trước một sau chậm rãi tới khu vườn không lớn lắm trong phủ Tán Kim Hầu. Lúc trước Phương Giải từng đi tiểu trong cái hồ ở vườn này, khiến cho Ngô Ẩn Ngọc nổi giận đùng đùng bỏ đi. Giờ nhìn lại cứ ngỡ như ngày hôm qua. Nhưng Ngô Ẩn Ngọc đã tới Giang Nam được một năm rồi.
Ngô Nhất Đạo ngồi xuống bên bờ ao, dưới bóng đêm có chút hiu quạnh. Phương Giải không ngồi xuống, mà chắp tay đứng cạnh. Không biết vì sao, Phương Giải bỗng sinh ra một cảm giác khác thường. Rõ ràng đã tới Trường An được hơn một năm, nhưng cho dù là phủ Tán Kim Hầu, hắn cũng nhìn không thấu.
- Việc bệ hạ giao cho ngươi thật không dễ làm.
Ngô Nhất Đạo trầm tư một lúc mới chậm rãi nói:
- Nói một câu lỗ mãng…dù Hoàng Đế và Di Thân Vương có vấn đề gì, thì bọn họ vẫn là anh em ruột. Lúc trước bệ hạ ân chỉ cho phép Di Thân Vương ở lại Trường An, đã nói lên rằng bệ hạ rất có cảm tình với người em này. Hiện tại bệ hạ phái ngươi tiếp cận Di Thân Vương, là muốn nhìn xem Di Thân Vương rốt cuộc có tâm tư gì. Ngươi phải nhớ kỹ một việc…bất kể tra ra cái gì, cứ thông báo chi tiết. Nhưng đừng ngông cuồng đưa ra lời bình luận. Bởi vì ngươi không có tư cách đó.
Phương Giải gật đầu:
- Vãn bối biết. Mặc kệ gây ra sai lầm gì, có lẽ Di Thân Vương chỉ cần quỳ gối trước mặt Hoàng Đế, khóc lớn một hồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569753/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.