Trác Bố Y nhìn thoáng qua thiếu niên cười nói tự nhiên trước mặt Hoàng Đế, không nhịn được cười theo. Vừa nãy hắn nói sẽ dùng những lời a dua nịnh hót, bay bướm. Tuy nhiên những lời hắn nói không hề có ý vuốt mông ngựa. Nhưng lại khiến Hoàng Đế rất vui mừng.
Dùng cách thô tục để biểu đạt sự kính trọng với bệ hạ. Tài chém gió của tên này thật là cao.
Thiếu niên này bắt đầu thích nghi với cuộc sống trong thành Trường An từ khi nào vậy?
Thiếu niên có thân phận không cao, nên thời gian nói chuyện cũng ngắn. Hoàng Đế và những vị đại nhân uống rượu Phương Giải mời, như vậy là đủ rồi. Hắn xoay người quay về. Vừa mới ngồi xuống liền nghe thấy Trần Bác kể lại công tích của tổ tiên ông ta. Đây là do Hoàng Đế an bài, nói để cho những cụ già kia nghe. Mặc dù những cụ già này chỉ là dân chúng bình thường, nhưng có uy vọng rất cao ở quê nhà.
Rất nhanh, những gì được nghe thấy trông thấy đều truyền bá ra ngoài. Không mất bao lâu, toàn bộ dân chúng thành Trường An liền biết thịnh yến giao thừa diễn ra những gì.
- Nói không tồi.
Trác Bố Y cười nói:
- Nhất là câu mặc lễ phục, ống tay áo rộng thùng thình không tiện cho ăn uống.
Phương Giải âm thầm tự nhủ, đó là câu nói thật lòng, nên tất nhiên ngươi thấy không tồi. Nhưng phần lớn mọi người lại thích những câu nói không thật lòng ở phía sau.
- Ta có việc phải đi trước đây.
Trác Bố Y hạ giọng nói:
- Diễn Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569742/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.