Phương Giải dừng lại một chút nói:
- Nếu các vị tình nguyện chỉ lấy một nửa tiền thù lao lần này thì ta sẽ xem xét cho tất cả các vị gia nhập cửa tiệm của ta, đảm bảo tiền công hàng tháng sẽ nhiều hơn thu nhập các vị tự mở tiệm may. Sau khi các vị truyền dạy được các đồ đệ có tay nghề thì các vị sẽ được thăng chức làm quản lý cửa tiệm. Ta tin các vị đều hiểu được có một vài bộ y phục trong số này phù hợp với thời tiết hiện giờ, chỉ cần xuất ra ngoài, nữ tử gia quyến các phú hộ chỉ sợ sẽ xem đến đỏ mắt. Mà trong mùa hè sang năm, phong cảnh tuyệt đẹp nhất trong thành Trường An này tuyệt đối sẽ không nằm ở những chiếc quần lụa mỏng đơn điệu nữa.
Hắn chỉ vào đầu của mình:
- Chính ở đây, sẽ còn có rất nhiều sáng tạo nữa và thông qua những bàn tay khéo léo của các vị sẽ biến thành vô số các trang phục tinh xảo.
Hắn khẽ cười nói:
- Các vị đi về đoàn tụ với người nhà trước đi, ngày mai trả lời ta là được.
Người cầm đầu đám thợ may do dự một lát, chợt dậm chân nói:
- Tôi đồng ý chỉ lấy một nửa tiền thù lao, tôi muốn gia nhập cửa tiệm của ngài, nhưng tôi muốn thân phận của một chưởng quỹ.
- Có thể
Phương Giải gật đầu, thật giống như một con sói già dụ dỗ một chú thỏ trắng bé nhỏ phạm tội vậy:
- Ngươi có biết Hàng Thông Thiên Hạ vận chuyển như thế nào không? Ta và Tán Kim Hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569719/chuong-184-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.