Cô gái nhịn không nổi vừa nôn vừa chạy ra ngoài, thậm chí không kịp quay lại trừng mắt với Phương Giải. Lúc chạy làm gì còn để ý mình đang giả trai, dáng người thướt tha của thiếu nữ lộ ra. Phương Giải nhìn bóng lưng của nàng cười cười nói:
- Không có mấy người đàn ông chạy mà đầu gối cong vào trong đâu.
Hầu Văn Cực ngồi vào ghế đối diện hắn, hứng thú nhìn Phương Giải hỏi:
- Ngươi đang giở trò gì vậy?
Phương Giải khẽ cười nói:
- Cha nàng trắng trợn vô cớ nhốt ta vào đại lao hành hạ ta, ta không thể hành hạ lại khuê nữ của ông ta sao?
- Làm sao ngươi biết?
Hầu Văn Cực hỏi.
Phương Giải nói:
- Có thể làm cho Tình Nha Trấn Phủ Sử đại nhân cung kính đứng sau, thân phận là gì chẳng lẽ còn không đoán được? Thân Vương thành niên đều phụng chỉ rời kinh đến đất phong của mình, cho nên nàng chỉ có thể là người trong cung. Phạm vi nhỏ như vậy, suy nghĩ một chút là biết.
Hầu Văn Cực gật đầu nói:
- Ngươi đoán không sai, nhưng ngươi không cần phải đắc tội một người có khả năng cứu người của ngươi.
- Thật sao?
Phương Giải lắc đầu nói:
- Ta thật sự không thể biết vì sao nàng phải cứu ta.
- Nếu lỡ may?
Hầu Văn Cực nói.
- Không có lỡ may.
Phương Giải lắc đầu:
- Bệ hạ cũng không phải là loại người dễ bị người khác ảnh hưởng, có lẽ vì cấp cho trọng thần trong triều một chút mặt mũi mà ở những việc nhỏ bệ hạ sẽ tôn trọng ý kiến của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569701/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.