Khi Phương Giải tỉnh dậy đã ở phủ Tán Kim Hậu mà không phải là cái cửa hàng mà hắn thuê kia, lão bản nương tiếp được hắn ở không trung cũng chẳng biết đã đi đâu. Người ngồi bên giường hắn chính là Mộc Tiểu Yêu và Trầm Khuynh Phiến, Đại Khuyển đứng ở một bên trên mặt tràn đầy thân thiết. Ngoài dự đoán của mọi người chính là, không ngờ tiểu nha đầu Ngô Ẩn Ngọc cũng ở trong phòng.
Thấy Phương Giải tỉnh lại, Mộc Tiểu Yêu không kìm được thở phào nhẹ nhõm một hơi.
- Thật có lỗi.
Phương Giải áy náy cười nói:
- Mười lăm năm qua không bao giờ ngất xỉu, từ khi rời khỏi Phan Cố đến giờ đãngất đi ba lần rồi. Có tính là không quen với khí hậu nơi này không nhỉ?
- Còn có tâm trạng nói giỡn!
Mộc Tiểu Yêu trừng mắt nhìn hắn nói:
- Trác tiên sinh đã đến thăm ngươi, sau khi bắt mạch nói ngươi không có gì đáng ngại, do quá mệt nhọc hơn nữa lại bị người khác làm chấn động kinh mạch nên mới hôn mê. Lão già què cũng đã tới, bởi vì Hồng Tụ Chiêu có việc mới không ở lại lâu.
Phương Giải cười ngây ngô nói:
- Việc này không thể tính là hôn mê, nhiều nhất chỉ được tính là mê man.
Trầm Khuynh Phiến thấy hắn không có việc gì, cũng không nói gì, đứng dậy duỗi lưng một cái lộ ra đường cong. Từ trước đến nay Phương Giải không có sứcchống cự đối với dáng người xinh đẹp của mỹ nhân này, cho nên nhìn chằm chằm không rời khỏi vòng eo trắng nõn mảnh khảnh lộ ra thời điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569667/chuong-137-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.