Giáo thụ Diễn Võ Viện để Phương Giải vận dụng linh hoạt chiến thuật, là vì y thực sự ngại nói ra hai từ vô sỉ. Nhưng cũng không thể phủ nhận, mọi người ở hiện trường đều biết hai từ vô sỉ này của Chu viện trưởng cũng không có gì là xấu. Ngược lại, đó còn là sự khen ngợi.
Ngồi bên cạnh Chu viện trưởng thay Hoàng đế Bệ hạ quan sát cuộc tỷ thí, Di Thân Vương thậm chí còn mỉm cười khen thưởng, hạ giọng nói với Chu viện trưởng bên cạnh:
- Đó mới là cách làm của người thông minh. Trong quân ngũ Đại Tùy từ trước đến giờ chưa bao giờ thiếu tính đàn ông, cũng chưa bao giờ thiếu người ngạo mạn. Song, người thông minh như Phương Giải quả thực là hiếm thấy.
Chu viện trưởng ừ một tiếng không nói gì, hứng thú nhìn chằm chằm vào người thiếu niên lang đến từ tiểu thành biên cương kia.
Người giáo thụ hỏi trước đây lắc đầu có chút thất vọng nói:
- Nhưng theo ta thấy, nếu là quân nhân sẽ nhiều tâm huyết hơn chút, dù biết cục diện gian khổ đang chờ đợi mình trước mắt cũng không nên sợ hãi, mà phải dũng cảm đối mặt. Đó mới là tinh thần mà quân nhân Đại Tùy luôn đề xướng. Người như Phương Giải lẽ nào không phải là hơi nao núng chứ? Không có sự kiên quyết nên có của quân nhân sao?
Di Thân Vương Dương Dận mỉm cười, lắc đầu nói:
- Ta và ngươi đánh cược một phen, khi tới chiến trường thực sự, ngươi nói người có tâm huyết sẽ có cơ hội sống nhiều hơn, hay là người như Phương Giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569655/chuong-130-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.