Phương Giải thản nhiên liếc Tất Vân Thao một cái, dường như lười trả lời y. Hắn chắp tay cúi người nói với Ngôn Khanh:
- Mong tiên sinh giải đáp thắc mắc.
Ngôn Khanh cười nói:
- Dựa theo lệ thường, thí sinh tới tham gia cuộc thi Diễn Vũ Viện, lúc thi cưỡi ngựa bắn cung đều dùng ngựa của Diễn Vũ Viện. Trước kia cũng chưa từng có người nào mang theo chiến mã của mình tới, cho nên không có ai hỏi ta vấn đề đó. Đầu tiên là vì chiến mã là thứ mà Đại Tùy chúng ta thiếu thốn. Thứ haiChiến mã do Diễn Vũ Viện chăn nuôi, còn hơn chiến mã trong quân đội một ít.
Nghe thấy câu này, Tất Vân Thao không nhịn được cười lạnh một tiếng.Ngôn Khanh dừng lại một lát rồi nói tiếp:
- Tuy nhiên, Diễn Vũ Viện không có quy định, lúc thi cưỡi ngựa bắn cung, thí sinh không được mang theo ngựa của mình tới. Nếu thí sinh thích, cho dù cưỡi trâu tới cũng không sao cả. Diễn Vũ Viện là nơi có quy củ nghiêm khắc nhất, có quy định là phải tuân theo. Nhưng nếu không có quy địnhthì chắc là được.
- Đa tạ!
Phương Giải thi lễ thật sâu.
Trong nháy mắt, sắc mặt của Tất Vân Thao trở nên khó nhìn, hai tay nắm chặt, gân xanh lộ ra. Y không dám nhằm vào giáo thụ của Diễn Vũ Viện, cho nên chỉ có thể trừng mắt nhìn Phương Giải.Ngôn Khanh khoát tay, tiếp tục nói:
- Không cần phải cảm ơn ta. Ta chỉ làm theo quy củ của Diễn Vũ Viện mà thôi. Tuy nhiêncó người nói ngươi dắt ngựa là bất kính với Diễn Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569629/chuong-114-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.