Lúc Mộc Tiểu Yêu đi ra khỏi phòng Phương Giải, ánh nắng của sáng sớm chiếu lên mặt nàng, hiện lên màu đỏ ửng làm say lòng người. Mà cảnh này vừa lúc đập vào mắt Trầm Khuynh Phiến. Nàng nhìn bóng lưng thướt tha của Mộc Tiểu Yêu, lại nhìn cửa phòng mở. Một giây sau, nàng không do dự đi vào.
- Đêm xuân một khắc?
Nhìn Phương Giải nằm trên giường, vẻ mặt có chút quái dị, Trầm Khuynh Phiến vừa tới gần vừa hỏi.
Phương Giải ngẩn ra, có chút ảo não nói:
- Tỷ không thể thuần khiết điểm à?Trầm Khuynh Phiến lắc lắc tóc dài, ngồi xuống bên cạnh Phương Giải, khẽ cười nói:
- Đã có bản lĩnh làm, chả lẽ không có can đảm thừa nhận? Đừng nói ngươi là người có chừng mực, hoặc là ngươi không có khả năng đó.
Lúc nói chuyện, nàng giơ tay lướt qua cơ ngực bị thương của Phương Giải. Ngón tay của nàng rất dài, rất đẹp. Mà động tác lướt qua thấy thế nào đều có chút chọc người. Phương Giải vốn đang có chút bực tức, bị động tác này khiêu khích, càng thêm buồn bực. Hắn nhìn Trầm Khuynh Phiến, ánh mắt rất nghiêm túc nói
- Tỷ có tin hiện tại ta có thực lực lột hết quần áo của tỷ rồi đánh một trận không?
Ánh mắt của Trầm Khuynh Phiến dừng lại ở chỗ nào đó nhô cao dưới chăn mỏng, không nhịn được khẽ cười nói:
- Ta tin.Ngón tay của nàng nhẹ nhàng lướt qua môi Phương Giải, rồi từ khuôn mặt đùa nghịch tới vành tai của Phương Giải. Khuôn mặt Phương Giải khó được đỏ lên, môi nhột nhột, tai nhột nhột. Nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569617/chuong-107-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.