Tuy tòa nhà của Đại Nội Thị Vệ Xử rất lớn, chiếm một phần sáu diện tích Thái Cực cung, nhưng người có tư cách có một nhà riêng của mình trong đó, tính đi tính lại cũng không quá năm người. Từ lúc phó chỉ huy sử Mạnh Vô Địch trở về y vẫn ở nhà dưỡng thương. Tuy tiền đồ của y vẫn chưa kết thúc. Nhưng muốn tiến thêm một bước, thật khó như lên giời.
Chỉ huy sử La Uý Nhiên không giết y, có lẽ còn nhớ kỹ vài phần tình cũ. Nhưng chuyện này là vết dơ trên người Mạnh Vô Địch vĩnh viễn không lau đi được. La Uý Nhiên không thể lại coi y như người tâm phúc.
Cho nên tiền viện Đại Nội Thị Vệ Xử vốn có chút trống trải nay lại có thêm mấy cái viện trống, sau khi thiếu một Mạnh Vô Địch lại càng lộ vẻ tịch liêu. Nhưng làm cho người ta có chút kinh ngạc chính là, tiểu viện của Mạnh Vô Địch để trống khônglâu thì đã có người vào ở.
Tiểu viện của Mạnh Vô Địch bị người khác chiếm có lẽ còn không đáng để làm cho người khiếp sợ, làm cho người ta giật mình chính là thân phận của người dọn vào đó.
Phải biết rằng người có thể sống một mình trong một viện ở Đại Nội Thị Vệ Xử, ít nhất cũng phải là Phó Chỉ Huy Sứ như Mạnh Vô Địch.
Nhưng tân chủ nhân của cái tiểu viện này, chỉ là Thiên hộ.
Dựa theo cấp bậc trong nội bộ Đại Nội Thị Vệ Xử mà nói, địa vị Thiên hộ đã rất cao. Nhưng tuyệt đối không cao đến nỗi có thể có đặc quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569576/chuong-82-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.