Ông ta biết Hoàng Đế bệ hạ là một người có chí lớn mà rất cẩn thận. Trước khi triển khai một trận đại chiến, Hoàng Đế tất nhiên sẽ suy nghĩ chu toàn mọi việc. Dân tâm dũng, mới có thể chiến. Dân tâm sợ, chiến là tất bại. Quân đội Đại Tùy là quân đội mạnh nhất thế gian. Nhưng không có nghĩa rằng bọn họ bách chiến bách thắng. Chỉ khi các dân chúng tin tưởng vững chắc là sẽ không thua, dùng hết sức lực duy trì trận chiến có khả năng thay đổi cục diện thế giới này, thì đám quân nhân mới có thể phát huy ra hết tiềm lực.
Cho nên, Tiêu chân nhân biết mình phải làm tốt việc Hoàng Đế giao phó.
Ông ta cũng vui làm chuyện này.
Bởi vì nếu việc này làm tốt, không chỉ có lợi cho Hoàng Đế. Dù Đạo tông có địavị độc nhất vô nhị ở Đại Tùy, nhưng Tiêu chân nhân tự mình hiểu lấy. Luận về tầm ảnh hưởng và thực lực, Phật tông vượt xa Đạo tông. Mà vị Đại Luân Minh Vương, đứng đầu Phật tông kia, địa vị và tu vị chỉ sợ mạnh hơn ông ta không ít.
Đạo tông như vậy, nếu không dốc hết toàn lực để phát triển. Thì đừng nói cả đời ông ta, cho dù trải qua rất nhiều đời cũng không thể chính thức so sánh với Phật tông.
Đạo tông chỉ mới phát triển ở một góc của Đại Tùy, mà Phật tông đã truyền bá khắp thiên hạ.
Lúc ông ta mới chỉ là một tên đạo sĩ giang hồ lừa tiền khắp nơi, thì trong lòng ông ta không có hùng tâm tráng chí như vậy. Nhưng từ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569552/chuong-69-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.