Hành trình hơn mười ngày kế tiếp rất yên bình. Ngày đầu tiên vị Trác tiên sinh kia và Phương Giải còn trò chuyện nhiều. Nhưng về sau thì hắn chỉ để ý ngắm phong cảnh. Phương Giải hỏi hắn câu nào thì hắn đáp câu đây, hơn nữa thường là râu ông nọ cắm cằm bà kia, trả lời qua loa. Hành trình về sau này, thay đổi lớn nhất chính là ba con tuấn mã Bắc Liêu dần dần bớt đi sự kiêng kỵ với Trư Tiểu Hoa. Ít nhất bọn chúng đã dám đi song song với nó.
Không thể không nói, con Trư Tiểu Hoa này xác thực là một con heo có cá tính. Lúc đi được nửa quận Hà Đông, ngang qua một thôn nhỏ, một con heo nái mắt to hai mí đã thu hút sự chú ý của nó. Bởi vậy sắc tâm của Trư Tiểu Hoa liền nổi lên, nói cái gì cũng không chịu đi. Nó không ngừng đi qua đi lại, Trác tiên sinh bó tay đành phải bò xuống ngồi xổm nhìn kiến leo cây. Trư Tiểu Hoa lập tức như ngựa hoang thoát khỏi lồng xông vào cái chuồng heo kia, giằng co tới tận nửa canh giờ.Nó chỉ quay về sau khi cảm thấy mỹ mãn, khiến đám người Phương Giải chỉ biết cười khổ.
Nhưng con Trư Tiểu Hoa thoạt nhìn to lớn khí phách này, sau khi trở về hai chân có vể mềm nhũn, lập tức nằm dưới bóng cây ngủ phì phò. Trác tiên sinh gọi mấy lần, nó vẫn không chịu dậy.
Phương Giải nhịn không được cười nói:
- Con heo này đặt tên là Trư Tiểu Hoa thật không có sai. Khắp nơi lưu tình. Còn nghìn dặm xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569535/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.