Nam tử trung niên mặc áo xám ngồi thoải mái trên bãi cỏ cách đám người Phương Giải hai mươi mấy mét. Trong tay cầm một bầu gỗ đổ nước cho ngựa uống. Bên cạnh hắn là dòng suối chảy róc rách. Dòng suối rất hẹp, nhưng nước mát lạnh. Mà ba con chiến mã Bắc Liêu kia rất quy củ thay phiên nhau uống nước.
Cho ba con ngựa uống nước xong, nam tử trung niên kia còn không nhịn được khen một câu:
- Còn quy củ hơn cả người, rất tốt.
Hắn nói ngựa rất tốt, là có ý rằng, trong mắt hắn, có một số người không tốt lắm. Mà người không tốt kia là ba người Phương Giải, hay là phi ngư bào của Tình Nha bao vây ba người Phương Giải kia, không ai biết. Ba con ngựa kia uống xong nước, liền tới một bên ăn cỏ, không phát ra một thanh âm nào. Cũng không biết vì chúng sợảnh hưởng tới sự yên tĩnh nơi này, hay là vì có vài việc khiến cho bọn chúng không dám kêu lên.
Nam tử trung niên tiện tay ném bầu gỗ sang một bên, thấp giọng nói một câu:
- Bầu nước hóa thành một hồ nước, dù sao cũng có giới hạn, khó mà đột phá.
Cũng không biết vì sao, rõ ràng truy binh đã đuổi tới đằng sau, nhưng Phương Giải không có chút sợ hãi nào. Hắn nhìn nam tử trung niên mặc áo xám, cười cười nói:
- Một bầu nước biến thành một cái hồ đã là giới hạn. Như vậy lần sau nếu ngươi muốn biến lớn hơn, không ngại dùng một thùng nước.
Nam tử trung niên không tức giận, mà rất chăm chú suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tranh-ba-thien-ha/1569533/chuong-55.html